Bên kia hè phố tối om
Qua cầu mắt vẫn lom khom tìm người
Buồn chi mưa lạnh đất trời
Tình cờ ta nhặt được lời từ bi
Trần văn Chương đầu bàn,
người mặc đồ lính là Nguyễn Hữu Đức (Đức đen)
Một vùng sương khói
Lạnh quá trời đông
Mai đường dốc thẳm
Nhớ gì mênh mông
Tiếng kinh lạ quá
Tiếng nhạc bềnh bồng
Phật cười ha hả
Ánh đèn còn không
Ta cười ha hả
Mơ dòng suối trong
Trôi qua ván gỗ
Gọi người xa xăm
Nguyễn Nhược
05/2007
MƯA CUỐI CHIỀU THÁNG BA
Ta ngồi góc nhỏ
Nhìn mưa giăng giăng
Bên kia hè phố
Đèn còn sáng không?
Nhớ người với nỗi
Thánh thiện vô cùng
Phải chăng một lối
Đường đời long đong
Người vui để giấu
Những nỗi buồn không
Ta say để hỏi
Đời còn rêu phong
Nguyễn Nhược PBC71